nhập vai mị châu kể lại chuyện an dương vương
Cảm ơn bạn đã tải Top 3 mẫu Đóng vai nhân vật Mị Châu kể lại câu chuyện siêu hay. Nếu quá trình tải chưa bắt đầu, vui lòng nhấn vào đây! Bấm vào liên kết dưới đây để tải về: Top 3 mẫu Đóng vai nhân vật Mị Châu kể lại câu chuyện siêu hay 174,2 KB 28/10/2021 5:48:43
Kể lại truyện "An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thuỷ" theo lời kể của nhân vật Trọng Thuỷ là tài liệu văn mẫu lớp 10 hay, giúp các em học sinh biết cách kể sáng tạo truyện Mị Châu - Trọng Thủy bằng lời tự thuật của An Dương Vương. Mời các em cùng tham khảo các bài văn mẫu nhập vai An Dương Vương
1, Đóng vai nhân vật Mị Châu kể lại truyện" An Dương Vương, Mị Châu, Trong Thủy 2, Đóng vai Tấm kể lại truyện " Tấm Cám" 3, Tưởng tượng và viết tiếp cảnh Trọng Thủy sau khi chết gặp lại Mị Châu ở thế giới bên kia
Bệnh vương thì tinh thần sảng khoái, khỏe khắn, nhìn mặt mày hơn hở của hắn cũng đủ hiểu tinh thần có bao nhiêu tốt. Thất vương phi lại mang vẻ mặt xấu hổ, kiều mị. Aizzz chuyện ân ái của vợ chồng nhà người ta thì không nên tọc mạch quá nhiều.
Bài làm văn - Kể chuyện nhập vai. Trường: THPT Thăng Long. Lớp: 10D4. Học sinh: Nguyễn Thu Hà. ĐỀ: VÀO VAI NHÂN VẬT TRỌNG THUỶ HOẶC MỊ CHÂU KỂ LẠI TRUYỆN "AN DƯƠNG VƯƠNG VÀ MỊ CHÂU, TRỌNG THUỶ". BÀI LÀM: Trong lòng ta thật sự đang rất rối loạn. Từng tiếng vó ngựa
mimpi kedatangan tamu laki laki 2 orang. Đề bài Tưởng tượng mình là An Dương Vương kể lại câu chuyện "An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy" theo ngôi thứ nhấtĐể làm được bài văn này các em cần phải hiểu rõ đề tài. Em cần kể lại truyện theo ngôi kể thứ nhất bằng lời của An Dương Vương. Vì ông là một vị vua nên ngữ điệu kể chuyện và ngôi kể em có thể sử dụng "tôi" hoặc "ta".Cùng Đọc tài liệu tham khảo một số bài văn mẫu sau nhéHóa thân thành An Dương Vương kể lại Truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng ThủyBài số 1 - Đóng vai vị vua An Dương Vương kể lại câu chuyệnTa là An Dương Vương, vị vua của nước Âu Lạc năm nào. Ngồi dưới thuỷ cung ngắm cá bơi lội, nghe tiên nữ hát ca mà lòng ta vẫn âu lo nỗi buồn. Nhớ năm xưa, chuyện ta dựng nước rồi làm mất nước mà đau đớn vô đó, sau khi lên ngôi vua, ta bèn nghĩ việc xây thành. Nhưng khốn đốn thay, xây thành ở đất Việt Thường hễ đắp tới đâu lại lở tới đấy. Nghe nói vì đất nơi này còn vương vẩn những hồn ma của các vị tướng bại trận mà họ không cho ta thuận lợi đắp thành. Ta lập đàn trai giới, cầu đảo bách thần. Ngày mồng bảy tháng bảy ta bỗng thấy một cụ già từ phương Đông đứng trước cửa thành mà than rằng “ Xây dựng thành này bao giờ cho xong được”. Ta thấy thế, mừng rỡ lắm, đón vào trong điện, thi lễ hỏi lý do đắp thành mãi không xong thì cụ già trả lời “ Sẽ có xứ Thanh Giang tới cùng nhà vua xây dựng thành mới thành công”, rồi từ biệt ra lời đó, ngày hôm sau ta đứng ngoài cửa đông chờ đợi, và bất ngờ thấy một con Rùa Vàng nổi lên mặt nước, nói sõi tiếng người, xưng là sứ Thanh Giang, ta mừng rỡ vội vã dùng xe nghênh đón, rước Rùa Vàng vào thành. Nhờ sự giúp đỡ của Rùa Vàng, thành sau nửa tháng thì xong. Ngắm nhìn thành mới mà lòng ta vui sướng. Thành rộng hơn ngàn trượng, xoắn ốc nên ta gọi nó là Loa Vàng ở với thành ta được ba năm rồi ra về. Trước khi đi, ta bày tỏ lòng thành kính cảm tạ và hỏi thần nếu giặc đến, làm thế nào giữ nước. Rùa Vàng nghe hỏi rồi tháo vuốt đưa ta, dặn “ Đem vật này làm lẫy nỏ, nhằm quân giặc mà bắn thì không lo gì nữa”Nghe lời thần, ta đưa Cao Lỗ làm nỏ, lấy vuốt rùa làm lẫy và đặt tên là “ Linh quang Kim Quy thần cơ”. Thời gian sau, quân Triệu Đà cử binh xâm lược nước ta, ta lấy nỏ thần ra bắn, làm quân giặc khiếp sợ và thua trận, chạy về Trâu Sơn đắp luỹ và xin bao lâu sau, Đà cầu hôn. Ta gả con gái xinh đẹp Mị Châu cho con trai Đà là Trọng Thuỷ và để cho hắn ở lại cung. Nhưng đó quả thật là sai lầm. Ta không nghĩ đến rằng, con rể lại dụ dỗ Mị Châu ngây thơ cho xem nỏ thần rồi đánh tráo nỏ thần mang về phương được nỏ thần, Triệu Đà mang quân đến đánh. Khi đó ta vẫn chưa biết chuyện, vẫn ung dung chơi cờ vì nỏ thần còn trong tay thì ta chẳng sợ gì. Nhưng éo le thay, khi ta biết nỏ kia không phải nỏ thần thì quá muộn, giặc đã tiến sát thành, ta phải cùng Mị Châu lên ngựa bỏ chạy về phương càng chạy thì ta vẫn thấy giặc đuổi theo sau. Đến tới bờ biển, ta biết đó là đường cùng. Ta bèn kêu rằng “ Trời hại ta, sứ Thanh Giang ở đâu mau mau lại cứu” Rùa Vàng từ dưới nước xuất hiện, thét lớn “ Kẻ nào ngồi sau ngựa chính là giặc đó”. Ta bất ngờ quay lại nhìn thấy đường rải đầy lông ngỗng, trên tay con gái Mị Châu là áo lông ngỗng, ta hiểu ra chuyện và vô cùng tức giận. Ta tức giận vừa đau lòng mà tuốt kiếm chém Mị Châu. Mị Châu thấy vậy, bèn khấn với ta “Thiếp là phận gái, nếu có lòng phản nghịch mưu hại cha, chết đi sẽ biến thành cát bụi. Nếu một lòng trung hiếu mà bị người lừa dối thì chết đi sẽ biến thành châu ngọc để rửa sạch mối nhục thù”. Dù đau lòng nhưng là một kẻ phản nghịch, tội đồ quốc gia ta không thể tha thứ với cương vị một người đứng đầu đất theo Rùa Vàng xuống biển. Mị Châu con ta chết ở bờ biển, máu chảy xuống nước, trai ăn vào tạo thành hạt châu. Trong Thuỷ đến đó, thấy con ta đã chết, ôm xác về táng ở Loa Thành, xác biến thành ngọc thạch. Con ta chết, Trọng Thuỷ cũng đau đớn, nhớ mong mà tự tử ở giếng. Nước giếng đó rửa ngọc ở biển Đông thì ngọc vô cùng sáng và đẹpCâu chuyện năm nào được nhân dân ta truyền nhau khiến ta càng day dứt không yên. Chỉ vì những phút giây thiếu cảnh giác mà ta làm mất nước. Đó là bài học xương máu, đau đớn dành cho thêm Đóng vai Mị Châu kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng ThủyBài số 2 - Đóng vai vua An Dương Vương kể lại câu chuyệnTa là An Dương Vương, vị vua đã xây nên thành Cổ Loa bền vững và đã được thần Kim Quy trao tặng cái lẫy thần nên giữ được bình yên cho muôn dân. Lúc đó, Triệu Đà sang xâm lược nhiều lần nhưng hắn phải thất bại trước cái nỏ thần linh thiêng kì diệu ấy Chỉ cần một mũi tên bắn ra là có biết bao quân sĩ gục ngã. Tức giận, hắn chờ đợi thời cơ; còn ta tự đắc trước những chiến công nên không dè dặt nghĩ đến những âm mưu hiểm độc của Triệu ngày kia, một tên tâm phúc của Triệu Đà mang lễ vật đến xin cầu hòa. Ta nhận lời ngay vì không muốn kéo dài binh đao khói lửa. Từ đó, hắn cho con trai là Trọng Thủy sang lân la với con gái ta là Mị Châu. Trọng Thủy là chàng trai lịch lãm nên hắn dễ dàng lấy được lòng cha con ta. Thế rồi, Triệu Đà chính thức mang lễ vật đến cầu hôn Mị Châu cho Trọng Thủy. Đã từ lâu Mị Châu cũng phải lòng Trọng Thủy rồi nên ta không có lí do gì mà từ chối. Chúng cưới nhau và sống hết sức thuận hòa hạnh phúc. Nhưng đối với ta, Trọng Thủy có vẻ hơi khác thời gian, Trọng Thủy xin phép về thăm cha rồi không bao lâu quay trở lại. Ta cho quân bày yến tiệc và rót rượu cho Trọng Thủy nhưng hắn từ chối. Ngược lại, hắn lại mời ta uống liên tiếp đến nỗi ta say mèm chỉ thoáng thấy bóng hắn vụt qua rồi ta không biết gì nữa. Đến khi tỉnh lại, ta thấy Trọng Thủy đang ngồi bên cạnh ta cung kính nói– Thưa nhạc phụ, người đã khỏe chưa?– Ta khỏe rồi. Sao con không đến với Mị Châu? Ta thì thào.– Hiền thê đã có nô tì chăm sóc rồi! Hắn nhỏ nhẹ lại nói tiếp– Được rồi, con cứ đến thăm vợ con kính cẩn chào– Xin phép nhạc phụ, con cả những nghi ngờ trong ta từ trước đến nay đã tan biến hết. Đang sống yên vui, bất ngờ Trọng Thủy lại xin về nước khiến Mị Châu buồn bã vô cùng. Chỉ mấy ngày sau, Triệu Đà ùn ùn kéo đại quân sang. Ta ngạc nhiên quá, nhưng tin tưởng vào nỏ thần nên vẫn ung dung ngồi đánh cờ chờ quân giặc đến gần thành rồi bắn luôn. Không ngờ, nỏ thần hết hiệu nghiệm mà quân thù đang đi vào thành. Vừa hoảng sợ và thắc mắc ta không hiểu nổi lí do nào mà nỏ thần không còn ứng nghiệm nữa. Cuối cùng trước tình thế cấp bách ta cùng Mị Châu lên ngựa tháo chạy. Nhưng chạy đến đâu cũng nghe tiếng reo hò quân giặc đuổi theo. Cùng đường, ta hướng mắt về phía biển khơi gọi thần Kim Quy cứu giúp. Bỗng thần nổi lên và dõng dạc nói "Giặc ở sau lưng nhà vua đó!".Ta quay lại nhìn thì chỉ có Mị Châu với chiếc áo lông ngỗng đã trụi cả lông. Ta chợt hiểu ra tất cả. Thì ra bọn giặc dò theo dấu lông ngỗng để đến được đây. Và cũng chính Mị Châu, đứa con gái thơ ngây của ta đã vô tình tiết lộ bí mật nỏ thần cho tên gián điệp Trọng Thủy cho nên ta mới có ngày này. Quá tuyệt vọng, không còn con đường nào khác ta rút gươm ra chém chết Mị Châu rồi tự tử. Nhưng thần Kim Quy lại rẽ mặt nước cho ta đi xuống là câu chuyện sự thật của đời ta, của vua An Dương Vương đã không cảnh giác trước kẻ thù nên cơ nghiệp bị sụp đổ. Ta mong rằng những kẻ kế vị sau này xem đây là bài học xương máu mà giữ số 3 - Đóng vai An Dương Vương kể lại câu chuyện rồi rút ra bài họcTa là An Dương Vương, vua của nước Âu Lạc. Bây giờ ta đang ở dưới biển nhờ sự giúp đỡ của rùa vàng. Đến bây giờ ta vẫn nhớ như in việc ta đã làm mất nước ta vào tay kẻ thù như thế nào. Bây giờ ta sẽ kể lại cho mọi người chuyện đau lòng ấy mà có thể ta không bao giờ quên khi ta nổ lực xây thành nhưng hễ đắp đến đâu lại lỡ đến đấy. Một ngày nọ, ta gặp được Rùa Vàng và được ngài ấy giúp đỡ. Cuối cùng ta cũng xây được một ngôi thành kiên cố lấy tên là Loa Thành hay Cổ Vàng ở lại ba năm rồi cũng trở về. Trước khi về ngài đã lấy vuốt của mình và trao cho ta rồi bào “Người hãy đem vuốt này làm lẫy nỏ để chế tạo ra nỏ thần và chống lại quân giặc”. Ta cảm tạ Rùa Vàng và tiễn ngài ấy trở về. Sau đó, ta làm theo và giao việc làm lẫy nỏ cho Cao Lỗ. Thế là ta đã có được một chiếc nỏ thần và khi bắn ra thì có một trăm mũi tên bay ra và giết chết hàng trăm quân Triệu Đà tiến quân sang xâm lược nước Âu Lạc, may nhờ có nỏ thần mà ta chiến thắng được Triệu Đà. Sau đó không lầu, Triệu Đà sang cầu thân xin cho con trai của mình là Trọng Thủy được kết thân cùng với con gái của ta là Mị Châu – đứa con gái mà ta hết mực yêu thương. Nhưng vì tình giao hảo giữa hai nước, ta đã đồng ý với hắn. Vã lại, ta nghĩ mình đã có nỏ thần trong ta nên kẻ thù không làm gì nhìn lại Trọng Thủy, ta thấy hắn cũng là một người anh tuấn. Nhìn bề ngoài trông hắn cũng không đến nỗi là người xấu nên ta mới đồng ý gã con gái ta cho hắn, chỉ mong Mị Châu được hạnh phúc. Nhưng vì quá thương con, không nỡ rời xa đứa con thân yêu và sợ khi về nước chồng sẽ không được coi trọng và hạnh phúc nên ta liền nghị với Triệu Đà cho Trọng Thủy sang ở rễ. Nào ngờ, Triệu đà đồng ý ngay mà ta nào biết âm mưu của hắn. Mãi đến sau này, ta mới biết ta đã vô tình tiếp tay cho kế hoạch của thời gian ở rễ, Trọng Thủy luôn tỏ ra là một con người tốt nên ta cũng chẳng mảy may nghi ngờ mà nới lỏng phòng bị. Ta nào ngờ hắn lại lợi dụng đứa con gái ngây thơ của ta. Hắn dụ dỗ Mị Châu dẫn đến nơi cất dấu nỏ thần và đánh tráo. Sau khi đạt được mục đích, hắn xin về nước thăm cha. Mị Châu nghe vậy lòng buồn rười rượi nhưng cũng đồng lâu sau, quả thật Triệu Đà đã mang quân sang đánh. Ta ỷ lại có nỏ thần nên vẫn ung dung ngồi đánh cờ. Đến khi giặc tiến quân đến sát cửa thành, ta mới sai người đem nỏ thần ra bắn. Lúc này, ta mới phát hiện nỏ thần không còn và biết rằng nỏ thần đã bị lấy trộm và thủ phạm là Trọng Thủy – chồng của con gái mình. Thấy thế quân khó chống, ta leo lên lưng ngựa và để Mị Châu phía sau, phi ngựa về hướng Nam. Chạy ra đến biển mà giặc vẫn còn đuổi theo. Ta liền kêu lớn “Rùa vàng ơi mau đến cứu nguy”. Rùa Vàng hiện ra và nói “Giặc ở ngay sau lưng ngươi”. Câu nói ấy làm ta bất ngờ vì phía sau ta chỉ có đứa con gái yêu quý. Nhưng khi nhìn thấy tấm áo lông ngỗng của con gái trở nên xơ xác thì ta liền tỉnh ngộ và nhận ra mọi không muốn nhưng khi nghỉ đến việc nước mất nhà tan, làm hại bao nhiêu người dân vô tội thì ta đã tuốt kiếm xuống tay giết đi đứa con gái ruột của mình. Sau đó nhờ sự giúp đỡ của Rùa Vàng mà ta xuống được biển và ở lại đến ngày hôm nay. Sau này, ta biết Mị Châu đã nhận ra lỗi lầm mà mình đã gây nên. Mị Châu nói rằng “Nếu tấm lòng trung hiếu bị người đời lừa dối ta xin nguyện biến thành châu ngọc”. Sau khi chết, xác Mị Châu biến thành ngọc thạch, còn máu được trai ăn vào hóa thành ngọc trai. Điều đó nói lên sự trung hiếu của Mị Châu với đất nước. Sau đó Trọng Thủy cũng đau lòng mà bài học đắt giá này, ta muốn khuyên mọi người không nên chủ quan, khinh địch, dễ tin người, phải biết đặt lợi ích của mọi người lên trên lợi ích của cá nhân để không phải hối hận như số 4 - Hóa thân thành An Dương Vương kể lại câu chuyện với ngôi thứ nhấtChuyện xảy ra đã lâu, nhưng mỗi khi nhắc tới, tôi lại không khỏi dằn vặt bản thân đã làm cơ đồ rơi vào tay giặc. Đến bây giờ, nỗi ăn năn, hối hận vẫn còn ám ảnh trong đây, tôi vốn là vua của nước Âu Lạc thân yêu, tên họ Thục Phán. Tôi có xây thành ở đất Việt Thường, nhưng ngặt nỗi đắp tới đâu lại lở ra tới đó. Tôi buồn bã, tôi thất vọng tràn trề. Tôi lập đàn trai giới, cầu đảo bách thần, mong được sự giúp đỡ. Tôi luôn hi vọng có ai đó giúp tôi trong việc xây thành khó khăn này. Bất ngờ thay, ngày mồng bảy tháng ba, từ phương đông bỗng có một cụ già đến trước cửa thành mà than rằng "Xây dựng thành này biết bao giờ cho xong được!". Tôi mừng rỡ, đoán biết là người tài mà mình đang cần chiêu mộ. Tôi liền sai người đón vào điện, làm nghi lễ chào mừng và bày tỏ nỗi lòng mình. Tôi thành thực mà giãi bày "Ta đắp thành này đã nhiều lần băng lở, tốn nhiều công sức mà không thành, thế là cớ làm sao?". Nghe xong, có già chỉ đáp "Sẽ có sứ Thanh Giang tới cùng nhà vua xây dựng thành mới thành công". Cụ già nói xong rồi từ biệt ra về mà không kịp để tôi hỏi han thêm điều gì tối đêm ấy, tôi trằn trọc, băn khoăn không ngủ được. Tôi suy nghĩ về lời cụ già đó nói. Hôm sau, tôi ra cửa đông sớm, ngóng đợi. Chợt tôi thấy có một con rùa Vàng từ phương đông lại, nổi trên mặt nước. Kì lạ là nó nói sõi tiếng người và tự xưng là sứ Thanh Giang, thông tỏ việc trời đất, âm dương, quỷ thần. Tôi mừng rỡ vì biết người mình cần đã xuất hiện. Đúng như lời cụ già đã báo cho tôi trước đó, sứ Thanh Giang nay đã xuất hiện rồi. Tôi lập tức chuẩn bị nghi lễ ,dùng xe vàng rước vào trong xây nhanh hơn tôi nghĩ. Trong vòng nửa tháng, thành đã hoàn thành xong. Thành nhìn đẹp lắm. Tôi vẫn nhớ thành đó rộng hơn ngàn trượng, xoắn như hình trôn ốc, cho nên gọi là Loa Thành hay còn gọi là Quỷ Long Thành. Tôi mừng rỡ khi thành được xây dựng xong. Tôi cũng phần nào an tâm vì sự bình yên cho dân làng. Rùa Vàng ở lại với chúng tôi ba năm rồi từ biệt ra về. Lúc tiễn đưa, tôi đã gửi lời cảm tạ "Nhờ ơn của thần, thành đã xây được. Nay nếu có giặc ngoài thì lấy gì mà chống?". Rùa Vàng liền đáp lại "Vận nước suy thịnh, xã tắc an nguy đều do mệnh trời, con người có thể tu đức mà kéo dài thời vận. Nhà vua ước muốn ta có tiếc chi". Nói xong, Rùa Vàng bèn tháo vuốt đưa cho tôi và nói "Đem vật này làm lẫy nó, nhằm quân giặc mà bắn thì sẽ không lo gì nữa". Dứt lời, Rùa Vàng trở về biển nhanh chóng sai Cao Lỗ làm nỏ, lấy vuốt rùa làm lẫy. Tôi gọi nỏ là "Linh quang Kim Quy thần cơ". Chẳng bao lâu sau, như sự lo lắng của tôi, nước có giặc tràn vào. Triệu Đà đem quân đến giao chiến, hòng thâu tóm thành. Tôi bèn lấy nỏ thần ra bắn, trăm phát trăm trúng, quân Đà thua thảm, bèn rút quân về Trâu Sơn đắp lũy không dám đối chiến, viết thư xin cầu sống dân chúng từ đó được yên ổn, xã tắc bình an. Tôi vốn có một cô con gái xinh đẹp, nết na tên là Mị Châu đương độ tuổi kén chồng. Lúc ấy, Đà sang cầu hôn. Tôi vô tình đồng ý mà không mảy may nghĩ tới mối thù xưa. Tôi cứ nghĩ cuộc hôn nhân này là môn đăng hộ đối, là vừa lứa xứng đôi, các con sẽ trăm năm hạnh phúc. Nhưng tôi đã lầm. Đây chỉ là một kế của Đà hòng cướp đoạt nỏ thần của tôi. Vậy mà khi ấy, tôi chẳng hề để ý. Mị Châu là đứa con gái ngoan ngoãn, là một người vợ hiền hết mực thương chồng. Trong một lần Mị Châu cho Trọng Thủy xem trộm nỏ thần, Trọng Thủy đã tráo nỏ thần đem về phương Bắc, lấy lí do thăm cha. Lúc ấy, tôi vẫn không hề biết rằng nỏ thần đã bị cô con gái thân yêu của mình vô ý trao tay bao lâu sau ngày Trọng Thủy về phương Bắc, Triệu Đà đem quân sang đánh. Tôi cũng không ngờ Đà vẫn còn nặng thù với việc thua ngày xưa. Nhưng tôi đã có nỏ thần trong tay, tôi ung dung, thản nhiên ngồi đánh cờ. Tôi mặc kệ Đà đánh chiếm ra sao. Chỉ khi Đà cho quân tiến sát vào, tôi mới đem nỏ thần ra đánh. Nhưng... nỏ thần đâu? Kia chỉ là cái nỏ rất bình thường. Tôi hoảng loạn khi nỏ thần bị đánh cắp. Tôi cùng con gái bỏ chạy về phía phương Nam. Tôi và Mị Châu cứ chạy, Mị Châu cứ lặng lẽ rải lông ngỗng trên đường mà tôi không hề biết. Chạy đến bờ biển, đường cùng, tôi bèn kêu lớn "Trời hại ta, sứ Thanh Giang ở đâu mau mau lại cứu". Rùa Vàng khi ấy mới hiện lên và nói "Kẻ ngồi sau lưng chính là giặc đó". Tôi quay qua Mị Châu, không khỏi sững sờ khi con gái mình chính là giặc, chính là kẻ đã đưa mình đến bước đường cùng. Chẳng nghĩ ngợi, đắn đo, tôi tuốt kiếm chém Mị Châu, máu chảy lênh láng. Tôi cầm sừng tê bảy tấc, Rùa Vàng rẽ nước dẫn tôi xuống đang sống dưới hải cung, nhưng không khỏi thương tiếc về đất nước mình. Tôi đã lầm lỡ, đã quá tự tin, đã không hề cảnh giác với kẻ thù, để khi mọi chuyện lỡ rồi cũng không còn đường rút. Hi vọng mọi người đừng ai sơ ý giống tôi, cũng đừng ai mất cảng giác như tôi để chuyện xấu không xảy thêm Sơ đồ tư duy Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy-/-Trên đây là một số bài văn mẫu hóa thân thành An Dương Vương kể lại Truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy do Đọc tài liệu sưu tầm được, mong rằng các em sẽ hoàn thiện được bài văn của mình tốt nhất! Xem thêm trọn bộ văn mẫu 10 để giúp các em hoàn thiện các bài văn khác nữa nhé!
ĐÓNG VAI AN DƯƠNG VƯƠNG KỂ LẠI TOÀN BỘ CÂU CHUYỆN Trọng Thủy – Mị Châu là một truyền thuyết được nhắc đến muôn đời, tồn tại trong nhiều thế kỷ, là một trong những truyền thuyết được in hằn trong tâm trí của bất cứ con người Việt Nam nào. Mời bạn đọc cùng tham khảo bài viết kể lại câu chuyện Trọng Thủy – Mị Châu bằng ngôi kể của nhân vật An Dương Vương. Đóng vai An Dương Vương kể lại toàn bộ câu chuyện Mở bài Ta là Thục Phán An Dương Vương, là vị vua trị vì bờ cõi Âu Lạc xuất hiện trong câu chuyện Mỵ Châu – Trọng Thủy. Thoáng chốc hai mươi năm kể từ ngày ta theo Thần Kim Quy về chốn Thủy cung, thế nhưng việc đã xảy ra hai mươi năm trước vẫn ngày ngày hiển hiện trong tâm trí ta tựa như vừa hôm qua. Bấy nhiêu năm ta sống cùng với nỗi đau chứng kiến đất nước mà ta một tay gây dựng cùng với đứa con gái mà ta hết mực cưng chiều rơi vào tay kẻ thù. Đó có lẽ là bài học đắt giá nhất cuộc đời ta mà bất kể ai nghe qua cũng nên phải thấm thía trong lòng. Xem thêm Tóm tắt truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu- Trọng Thủy Phân tích nhân vật An Dương Vương hay nhất có dàn ý Thân bài đóng vai An Dương Vương kể lại toàn bộ câu chuyện Năm ấy, sau khi lên trị vì đất nước, ta bèn nghĩ đến việc xây dựng một thành lũy kiên cố để bảo vệ sự an nguy đất nước. Oái oăm thay, từ lúc bắt đầu ta đã gặp rất nhiều khó khăn, đắp thành đến đâu lại lỡ đến đấy, điều đó khiến ta rất buồn lòng. Nghe bách tính mách bảo rằng vùng đất này còn vương vấn những linh hồn của những người tướng bại trận mà họ không cho ta thuận lợi đắp thành, ta đã lập đàn trai giới, cầu khấn sự phù hộ nơi thần linh. Dường như ơn trên đã nghe được sự cầu khấn, hiểu được tấm lòng của ta nên ngày mồng bảy tháng ba đã xứ một cụ già từ phương Đông đứng trước thành mà than rằng “ Xây dựng thành này bao giờ cho xong được”. Ta vừa ngờ ngợ nửa ngờ nửa tin nên sai quân lính mời cụ vào thành, ta tin rằng đây là người được trời phái đến giúp sức cho ta và nhân dân, cũng tin rằng lời nguyện cầu của Âu Lạc ta đã chạm đến thần linh. Thế nhưng thi lễ hỏi lý do đắp thành không thành, cụ chẳng trả lời ngay mà bảo rằng “Sẽ có sứ Thanh Giang tới cùng nhà vua xây dựng thành mới thành công”. Một khoảng thời gian sau, trong một lần bơi thuyền trên hồ ngự cảnh ta thấy một con Rùa Vàng nổi lên từ lòng hồ, lạ kỳ thay Rùa Vàng nói rất sõi tiếng người. Rùa Vàng tự xưng là sứ Thanh Giang, nhớ ngay đến lời cụ già kỳ lạ đã mách thuở trước về việc quý nhân xuất hiện để giúp đỡ ta xây thành là sứ Thanh Giang, ta mừng rỡ vội dùng xe nghênh đón, rước Rùa Vàng vào thành. Quả thật Rùa Vàng là do trời phái đến để giúp sức Âu Lạc ta, kỳ lạ thay thành ngày trước hễ xây lại lỡ nay được khởi công xây dựng một cách trơn tru. Vì nó được xây theo dạng hình xoắn ốc nên được đặt tên là thành Cổ Loa. Nhìn tòa thành được xây dựng vững trãi, uy nghiêm ta không giấu được niềm vui sướng, ta tin rằng rồi thành Cổ Loa sẽ là thành trì đáng tin cậy bảo vệ an nguy của Âu Lạc ta. Vào vai An Dương Vương kể lại câu chuyện xưa Thế nhưng Rùa Vàng chỉ ở thành được ba năm rồi nói lời từ biệt. Trước khi đi khỏi, ta đã hỏi Rùa Vàng cách ứng phó khi giặc trở lại xâm lược nước mình bởi ta lo lắng cho an nguy của bá tánh và bởi khi Rùa Vàng đi khỏi cũng là lúc ta mất đi một cận thần đáng tin cậy. Trước khi đi, Rùa Vàng đã tháo vuốt của ngài ấy ra đưa ta và căn dặn “ Đem vật này làm lẫy nỏ, nhằm quân giặc mà bắn thì không lo gì nữa”. Ta nghe lời căn dặn của ngài, nhận lấy vuốt, trong lòng bỗng an tâm, vững tin hơn. Ngay lập tức, ta lệnh cho Cao Lỗ - Một vị tướng vô cùng tài giỏi mà ta tin tưởng chế tạo ngay một chiếc nỏ từ vuốt Rùa Vàng và đặt tên là “Linh quang Kim Quy thần cơ”. Thế nhưng thời khắc hòa bình kéo dài không lâu, đất nước ta lại ngợp bóng quân thù, Triệu Đà cử binh sang xâm lược nước ta. May mắn thay, Âu Lạc ta được sự giúp sức của nỏ thần nên bách chiến bách thắng, quân giặc bại trận, sợ hãi chạy về Trâu Sơn đắp lũy xin hòa. Chẳng mấy chốc, cả đất nước không còn một bóng giặc, giang sơn ta lại trở nên thái hòa. Bẵng đi một thời gian sau, Triệu Đà ngỏ ý muốn cầu hôn Mị Châu cho con trai, dùng cuộc hôn nhân này để giữ mối hòa hiếu và tình hữu nghị giữa hai nước. Ta cả tin chấp nhận ngay lời hắn và đến bây giờ ta nghĩ đó chắc chắn là sai lầm lớn nhất của đời ta. Ta chủ quan cho phép Trọng Thủy ở lại thành và chẳng nghĩ rằng cuộc hôn nhân được mưu tính này lại là con dao kết liễu cuộc đời ta. Trọng Thủy theo mưu tính của Triệu Đà đã thành công lợi dụng đứa con gái mà ta yêu nhất cho xem nỏ thần rồi dùng kế đánh tráo nó mang về phương Bắc. Có được nỏ thần trong tay, Triệu Đà không do dự ngay lập tức phái binh sang một lần nữa xâm lược Âu Lạc ta. Ta vì chủ quan, không hay rằng nỏ thần mà mình hết mực tin cậy đã bị đánh tráo nên không hề tỏ ra nao núng. Nhưng khi giặc đã áp đến sát thành, ta lúc này mới nhận ra tình cảnh éo le của bản thân, nỏ thần mà ta đang cầm trong tay là giả. Nó được chế tác trông giống nỏ thần thật đến từng chi tiết, vì lẽ đó mà suốt bao lâu qua ta chưa từng nhận ra. Xem thêm Phân tích nhân vật An Dương Vương Cảm nhận nhân vật Trọng Thủy hay nhất Bài học rút ra từ truyện An Dương Vương Tình cảnh cấp bách, thành Cổ Loa thất thủ, ta đành lên ngựa cùng Mị Châu nhằm về phương Nam mà chạy. Thế nhưng bất luận ta chạy đến đâu, quân giặc vẫn ráo riết lùng ra ta một cách dễ dàng. Mệt mỏi, bất lực, ta cứ chạy trong vô thức nhưng chỉ cần một tấc đất mà móng ngựa ta đã đặt lên, quân giặc đều phát hiện và đánh đuổi, chúng dồn ta đến bờ biển, ta lúc này mới phát hiện mình đang ở đường cùng. Ta đau đớn, bất lực mà hét lên “Trời hại ta, sứ Thanh Giang ở đâu mau mau lại cứu”. Sóng biển bỗng vỗ mạnh dữ dội từng hồi, bọt biển trắng xóa cả một khoảng trời, thần Kim Quy bỗng nổi lên và hét lớn “Kẻ ngồi sau ngựa chính là giặc đó.” Ta quay người lại và không thể tin vào mắt mình, tất cả các cung đường nơi ta chạy trốn đều trắng xóa lông ngỗng, hóa ra đây chính là lý do dẫu ta có trốn tận chân trời quân Triệu Đà cũng dễ dàng phát hiện. Kẻ lại toàn bộ câu chuyện qua lời An Dương Vương Thế nhưng càng đau đớn hơn, ta nhận ra trên tay đứa con gái mà ta yêu nhất là chiếc áo lông ngỗng, ta không tin rằng đường đường là con gái của vị vua trị vì cả một giang sơn lại dễ dàng bán rẻ đồng bào ta cho giặc. Đau đớn, tức giận vì bị chính đứa con của mình phản bội ta đau lòng tuốt kiếm chém Mị Châu. Mị Châu lúc này khấn với ta “Thiếp là phận gái, nếu có lòng phản nghịch mưu hại cha, chết đi sẽ biến thành cát bụi. Nếu một lòng trung hiếu mà bị người lừa dối thì chết đi sẽ biến thành châu ngọc để rửa sạch mối thù”. Tuy nó là máu mủ, là ruột rà của ta nhưng với cương vị là người đứng đầu cả một dân tộc, phản nghịch bất trung là tội mãi mãi không thể tha thứ. Ta đành bỏ lại cả một giang sơn ở sau lưng, cùng bao đau đớn, căm thù theo Rùa Vàng rẽ nước đi sâu xuống đáy biển khơi. Về sau ta nghe được rằng, khi Mị Châu chết ở bờ biển, máu chảy xuống nước trai ăn vào tạo thành hạt châu. Trọng Thủy đến đó, thấy tân nương của mình đã chết, mang xác về thành mai táng, linh thiêng thay, xác con gái ta lại biến thành ngọc thạch. Ta từng căm giận cha con Trọng Thủy đến tột cùng nhưng khi nghe kể Trọng Thủy vì đau đớn, nhớ mong Mị Châu mà không chịu nổi rốt cuộc lại tự tử ở giếng, ta cũng không khỏi đau xót. Tương truyền nước ở giếng ấy rửa ngọc ở biển Đông lại sáng và đẹp vô cùng. Xem thêm Dàn ý phân tích truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu- Trọng Thủy Bài mẫu phân tích truyện An Dương Vương và Mị Châu- Trọng Thủy Kết bài Câu chuyện đau thương của ta về sau vẫn được truyền đến muôn đời, trở thành bài học mà mỗi khi nhớ lại ta đều cảm thấy đau xót bởi nó được trả giá bằng cả tính mạng của con gái ta. Chỉ vì những phút giây lơ là, thiếu cảnh giác cùng những chủ quan mà ta đã đánh mất cả một giang sơn và Mị Châu – người ta yêu quý nhất. Đó mãi mãi là bài học xương máu mà ta dùng cả đời khắc trong tim.
1. Dàn ý đóng vai Trọng Thủy và kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy ngắn gọn nhất Trọng Thủy kể về lí do xuất hiện của mình trên mảnh đất Âu Lạc ‐ Vì đất nước Âu Lạc có vũ khí lợi hại nên cha ta đã thất bại trong cuộc chiến xâm lược nước Đang Xem Tham Khảo 7 nhập vai mị châu kể lại chuyện an dương vương hay nhất ‐ Nuôi hận thù cùng mưu chiếm nước Âu Lạc, cha đã sai ta sang làm ở rể mục đích gián điệp xem vũ khi lợi hại của nước Âu Lạc đó là gì. Lúc đầu bản thân ta không chịu, nhưng sau khi hiểu ra ý định của cha nên ta đã đồng ý. Trọng Thủy kể về quá trình lừa dối Mị Châu ‐ Lúc đầu ta sang Âu Lạc với ý định trộm cung thần tiêu diệt Âu Lạc, nhưng bỗng nhiên ta phải lòng Mị Châu. ‐ Nhưng tình riêng không thắng nổi chí lớn, ta buộc lòng phải phản bội Mị Châu. Ta dụ Mị Châu dẫn đi thăm Âu Lạc, xem bảo vật quốc gia. Chia sẻ cảm nghĩ về nước Âu Lạc thành lớn, kiên cố, hào sâu. Mị Châu kể quá trình xây thành và chế tạo nỏ Lúc đầu rất khó khăn, nhưng rùa vàng đã giúp đỡ. → Sau đó ta đã hiểu hết về đặc điểm của đối thủ. Ta lợi dụng lòng tin của Mị Châu để học cách sử dụng chiếc nỏ thần. Mị Châu quá ngây thơ cả tin mà chỉ hết cho ta biết. Xem Thêm 6 cá chép biển hot nhấtTa cảnh báo với Mị Châu mà Mị Châu không mảy may nghi ngờ. Thậm chí khi ta ngỏ ý muốn tìm nàng cách nào nếu như có chuyện gì thì nàng cho biết sẽ rải lông ngỗng chỉ đường cho ta đi theo. Trọng Thủy kể về quá trình đánh chiếm Âu Lạc ‐ Sau khi mang được cung thần về, vua cha ta vui mừng lắm, lập tức đem quân đánh Âu Lạc. ‐ Vua An Dương Vương chủ quan cho rằng mình có bảo vật nên thản nhiên, bình tĩnh đánh cờ. ‐ Cha con ta dẫn binh truy kích đến bờ theo lông ngỗng của Mị Châu thì mất dấu. Trọng Thủy kể về cái chết của Mị Châu và quyết định tự vẫn của mình ‐ Ta bắt tên lính sống sót tra hỏi thì được biết An Dương Vương đã dùng chiếc sừng tê giác 7 tấc rẽ nướ theo rùa vàng xuống biển. Rùa vàng kết tội Mị Châu nẻn vua cha đã giết nàng. Trước khi chết, Mị Châu cầu xin bày tỏ sự trong sạch của mình. Trai sò ăn phải máu nàng chảy xuống biển đều hóa thành ngọc. ‐ Ta ôm xác Mị Châu khóc nức nở, vô cùng ân hận. ‐ Vì quá nhớ nàng nên lúc ta đang tắm, nhìn xuống giếng thấy bóng nàng liền nhảy xuống. Trước khi gặp nàng, ta đã cầu xin nếu Mị Châu tha tha thứ cho ta, hãy đem viên ngọc xuống giếng rửa sạch, để viên ngọc được sáng hơn. Xem thêm Tóm tắt truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy 2. Đóng vai Trọng Thủy và kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy ngắn gọn nhất Khi đó cha ta là vua của Triệu Đà muốn chiếm đất Âu Lạc để mở mang bờ cõi, nhờ đó mà cha ta có thể thống lĩnh hàng trăm vạn người. Với mong muốn này, vua cha đã chuẩn bị một đội quân tinh nhuệ tiến hành cuộc chiến tranh mở rộng lãnh thổ. Lại biết nước Âu Lạc xây đồn mãi mà vẫn là kinh đô, ngày qua ngày vẫn chưa xong, lòng cha ta càng vui hơn. Cha có lúc nói với tôi rằng, có thể là ý trời, nếu thiên thời địa lợi, nhân hòa, ngày mai sẽ xuất quân đánh vào trong kinh đô. Cha ta Triệu Đà đem quân sang đánh Âu Lạc, nhưng bất ngờ khi bước vào đó là một đồn lũy kiên cố trên mảnh đất sừng sững trước mắt. Vua cha vô cùng kinh ngạc và không thể tin vào mắt mình, nhưng cha ta quyết định chinh phục thành với một đội quân lớn. Cánh quân thứ nhất tiến vào cổng thành để phá cổng, cánh quân thứ hai sẵn sàng bắn cung vào thành, quân phía sau tiếp tế cho hai cánh quân phía trước. Cha ta cưỡi voi, tay cầm gươm hùng hổ ngồi chỉ huy. Ta đã nghĩ rằng cha có thể chiến thắng trở về với lực lượng hùng hậu như vậy, nhưng cuối cùng mọi chuyện không như mong đợi. Vua cha kinh ngạc trước chiến thắng của đạo quân yếu kém ở Âu Lạc. Xem Thêm Xem Ngay 5 sao nhãng tốt nhấtSố lượng quân trở về rất ít, không biết rằng từ đâu hàng trăm mũi tên từ các phía của thành bay tứ phía, trúng hàng trăm người. Người bị trúng chết ngay lập tức. Vua cha rút quân về kể cho ta nghe chuyện này. Người đang giận dữ rồi sau đó lắng xuống một lúc lâu và nghĩ về việc giả vờ cầu thân để xin hòa. Cha ta sai ta vào triều đình bên đó để cưới con gái duy nhất của vua Âu Lạc để thăm dò xem bên nước Âu Lạc có vũ khí gì mà lợi hại đến như vậy. Và đây cũng là cơ hội để vua cha ta phục thù. Ta cũng thay mặt nhà vua cha vui vẻ nhận lời. Đến thành Cổ Loa, ta được chiêm ngưỡng vẻ đẹp nàng công chúa xinh đẹp. Nàng tên là Mị Châu, nàng có đôi mắt sâu, làn da trắng và đôi môi đẹp. Ta đã yêu nàng ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Yêu nàng là thế, mê sắc đẹp của nàng là thế, nhưng ta không thể quên nhiệm vụ. Ở lâu trong cung vua An Dương Vương, ta bắt đầu dò hỏi về bí mật nọ. Vợ ta – Mị Châu ngây thơ và trong sáng đã kể cho ta nghe mọi chuyện mà không chút nghi ngờ. Chiếc nỏ này là của Kim Quy Rùa Vàng, nàng cũng chỉ cho cho ta xem và cho ta biết nó được cất giữ ở đâu. Một hôm lợi dụng lúc vắng người, ta liền lấy trộm cây nỏ thần rồi bịa ra một cái cớ để về quê thăm cha. Vốn là vợ chồng, ta rất yêu Mị Châu nên trước khi đi, ta dặn nàng nếu có chuyện gì thì hãy khoác áo lông ngỗng rải lông trên đường để tìm nàng. Vừa lấy được cây nỏ thần, vua cha ta vô cùng mừng rỡ và ngay lập tức đem quân đánh chiếm nước Âu Lạc. Vua An Dương Vương không thấy nỏ thần nên quân thua ngày càng nhiều, thành Cổ Loa thất thủ. Nhà vua cưỡi ngựa cùng con gái và chạy trốn. Mị Châu làm đúng như lời ta dặn, cha ta và ta cứ đi theo vết lông ngỗng được rải trên đường. Khi dấu lông ngỗng đã hết, ta bỗng thấy nàng nằm trên bãi cát, những giọt máu đỏ tươi chảy ra từ vết cắt trên cổ chứa đầy sự uất ức. Ta xót xa chạy ngay đến ôm nàng vào lòng và khóc lớn. Sau những ngày mất nàng, tâm hồn ta dường như cũng chết. Trái tim ta như quặn thắt, ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác, ta không ăn không uống. Một hôm ta đứng trước giếng soi mình xem mình đã làm nên tội lỗi gì với người con gái ta yêu nhất. Thấy bóng dáng của nàng, ta liền nhảy ngay xuống ôm nàng với tất cả nỗi nhớ nhung, tiếc nuối và hối hận. Xem thêm Phân tích nhân vật An Dương Vương chọn lọc được điểm cao 3. Đóng vai Trọng Thủy và kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy ấn tượng nhất Ta là Trọng Thủy, con trai vua Triệu Đà ở phương Bắc. Khi An Dương Vương nước Âu Lạc xây Loa Thành được ít lâu, cha ta kéo quân sang đánh. Vì An Dương Vương có nỏ thần Kim Quy một phát bắn chết vạn người, quân của cha ta đại bại chạy về Trâu Sơn không dám đánh nữa. Cha ta biết không thể thắng được, cầu hòa và chờ dịp khác. Chẳng bao lâu, vua cha yêu cầu An Dương Vương gả người con gái yêu quý là Mị Châu cho con trai mình. Nghĩ cha ta thật lòng, An Dương Vương vui lòng nhận và cho cha về sống ở Loa Thành. Trước khi sang Âu Lạc, cha ta đã căn dặn cẩn thận và giao nhiệm vụ cho ta phải đi cướp bí mật của nỏ thần. Ban đầu ta phải giả vờ yêu Mị Châu để công việc của ta dễ dàng hơn, nhưng dần dần, trước vẻ đẹp và bản chất dịu dàng của nàng ấy, ta đã yêu nàng từ bao giờ không biết. Ta với nàng sống với nhau hòa thuận, hạnh phúc. Tuy nhiên, ta vẫn không quên sứ mệnh quan trọng mà cha ta tin tưởng giao phó. Một đêm trăng đẹp, ta hầu rượu quý cố chuốc cho An Dương Vương ngủ say. Khi mọi người đã ngủ say rồi, ta nhẹ nhàng hỏi Mị Châu nơi cất giấu cây cung thần và xin được tận mắt chứng kiến. Nàng vui vẻ dẫn ta đi và còn chỉ cho ta biết chiếc nỏ thần là một cái lẫy có móng rùa vàng. Ta bí mật làm một cái lẫy giả giống hệt, thay vào đó. Sau khi lấy được nỏ thần, ta liền kiếm cớ về thăm cha. Lúc chia tay, ta nói với Mị Châu rằng “Tình vợ chồng không thể lãng quên, nghĩa mẹ cha không thể dứt bỏ, nay ta trở về với cha, nếu hai nước bất hòa, Nam Bắc cách biệt, ta muốn tìm nàng, lấy gì làm dấu?” Mị Châu bật khóc đáp “Thiếp phận nữ nhi, nếu gặp cảnh li biệt thì đau đớn khôn xiết. Thiếp có chiếc áo gấm lông ngỗng, thường mặc trên mình, đi đến đâu sẽ rứt lông mà rắc ở ngã ba đường đến đấy để làm dấu, như vậy sẽ có thể cứu được nhau.” Ta về nước dâng nỏ thần cho vua cha. Vua cha mừng lắm, liền sai quân đánh Âu Lạc. Một đạo quân mấy vạn người ầm ầm tiến sát Loa Thành, không thấy An Dương Vương giao chiến. Khi cha dẫn quân đến cổng thành, An Dương Vương hạ lệnh bắn cung thần. Thấy nỏ không còn tác dụng, bèn đặt Mị Châu lên ngựa chạy về phương Nam. Ta và một số binh sĩ đang đuổi theo dấu lông ngỗng. Khi đến bãi biển thì không thấy An Dương Vương đâu cả, chỉ thấy xác Mị Châu nằm trên vũng máu, đầu đã bị chém đứt lìa khỏi cổ. Vô cùng đau xót, ta đưa xác nàng về Loa Thành chôn cất. Ngày qua ngày ta phủ phục trước mộ nàng và thương tiếc không ngừng. Ta tự trách mình và giận bản thân kinh khủng. Vì ta phản bội, nàng đã vô tình mắc tội giúp giặc khiến tan cửa nát nhà. Tội lỗi của ta là không thể tha thứ. Tư chỉ có thể dùng cái chết để chuộc tội. Ta chợt nghĩ đến cái giếng Loa Thành, nơi tôi và nàng cách đây chưa lâu thường cùng nhau soi bóng. Top 7 nhập vai mị châu kể lại chuyện an dương vương tổng hợp bởi Tin Tức Giáo Dục Học Tập Tiny Top 3 mẫu Đóng vai nhân vật Mị Châu kể lại câu chuyện siêu hay Tác giả Ngày đăng 10/09/2022 Đánh giá 545 vote Tóm tắt Tôi – Mị Châu là con gái yêu quý của vua hùng An Dương Vương. Vì ngây thơ trong sáng không biết được âm mưu thâm độc của kẻ thù nên tôi đã bị … Khớp với kết quả tìm kiếm Sau đó, Trọng Thủy xin phép cha tôi về Nam Hải, Trọng Thủy thuật lại cho Triệu Đà biết về chiếc nỏ thần. Đà sai một gia nhân chuyên làm nỏ, chế một chiếc lẫy nỏ giống hệt của An Dương Vương. Lẫy giả làm xong, Trọng Thủy giấu vào trong áo, lại trở … Đóng vai Mị Châu kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy Tác giả Ngày đăng 07/19/2022 Đánh giá 240 vote Tóm tắt Đóng vai Mị Châu kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy – Bài văn số 1. Tôi là Mị Châu, con gái của vua An Dương Vương. Được vua cha yêu thương … Khớp với kết quả tìm kiếm Ngựa chạy luôn mấy ngày đêm đến Dạ Sơn gần bờ biển. Hai cha con định xuống ngựa ngồi nghỉ thì quân giặc đã gần đến. Không còn lối nào chạy, cha liền hướng ra biển, khấn thần Kim Quy phù hộ cho mình. Cha vừa khấn xong thì một cơn gió lốc cát bụi bốc … Văn mẫu lớp 10 Kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy bằng lời của em với một kết thúc khác Dàn ý & 6 bài văn mẫu lớp 10 hay nhất Tác giả Ngày đăng 10/03/2022 Đánh giá 318 vote Tóm tắt Sao chàng lại hành động bất nhân đến vậy? Chàng đã phản bội niềm tin yêu của ta, đã khiến cha con ta đến đường cùng, đẩy nhân dân Âu Lạc vào lầm than, tăm tối … Khớp với kết quả tìm kiếm Ít lâu sau, Triệu Đà đem quân sang xâm lược Âu Lạc. An Dương Vương lấy nỏ thần ra bắn, mỗi phát chết hàng vạn tên giặc. Quân Triệu Đà thất bại thảm hại. Chúng hoảng sợ quay đầu chạy về đến núi Trâu, cầm cự được vài ngày rồi rút về nước. Dân chúng Âu … Đóng vai Mị Châu kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy Tác giả Ngày đăng 08/19/2022 Đánh giá 471 vote Tóm tắt Bài văn số 1 Tôi là Mị Châu, con gái của vua An Dương Vương. Được vua cha yêu thương hết mực nhưng tôi cũng gieo vạ lớn cho cha … Khớp với kết quả tìm kiếm Được mệnh danh là một người con gái có tính tình hiền thục, đoan trang, nết na, thùy mị lại có gương mặt sắc nước hương trời. Tôi – Mị Châu là con gái yêu quý của vua hùng An Dương Vương. Vì ngây thơ trong sáng không biết được âm mưu thâm độc của kẻ … Hãy đóng vai Mị Châu kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy Tác giả Ngày đăng 08/09/2022 Đánh giá 321 vote Tóm tắt Tôi là Mị Châu, con gái của vua An Dương Vương. Được vua cha yêu thương hết mực nhưng tôi cũng gieo vạ lớn cho cha và đất nước vì nhẹ dạ và ngây thơ tin người. Khớp với kết quả tìm kiếm Sau khi giúp cha tôi xây thành cổ Loa, thần Kim Quy cho cha tôi một cái móng của mình để làm lẫy nỏ mà giữ thành. Theo lời thần dặn, nỏ có được cái lẫy làm bằng móng chân thần sẽ là chiếc nỏ bắn trăm phát trúng cả trăm, và chỉ một phát có thể giết … Hãy đóng vai Mị Châu kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy Tác giả Ngày đăng 12/21/2022 Đánh giá 358 vote Tóm tắt Tôi là Mị Châu, con gái của vua An Dương Vương. Được vua cha yêu thương hết mực nhưng tôi cũng gieo vạ lớn cho cha và đất nước vì nhẹ dạ và ngây thơ tin người. Khớp với kết quả tìm kiếm Trường Tiểu học Thủ Lệ xin giới thiệu đến các em bài văn mẫu Vào vai Mị Châu kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy nhằm giúp các em học sinh lớp 10 có thêm nhiều tư liệu tham khảo, trau dồi vốn từ, củng cố kiến thức để biết cách làm … Top 10 Bài văn kể lại truyện “An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy” bằng lời của anh chị với một kết thúc khác lớp 10 hay nhất Tác giả Ngày đăng 02/26/2023 Đánh giá 575 vote Tóm tắt Thành lũy kiên cố, vững chắc thuận lợi cho việc phòng thủ, thành xây theo hình trôn ốc, rộng hơn ngàn trượng, thành được gọi với tên Loa Thành, vào đời Đường … Khớp với kết quả tìm kiếm Sau khi kế tục sự nghiệp dựng nước của 18 đời Hùng Vương, An Dương Vương Thục Phán đã đánh tan năm mươi vạn quân Tần xâm lược; đổi tên nước Văn Lang thành Âu Lạc và dời đô từ vùng núi Nghĩa Lĩnh, Phong Châu xuống vùng Phong Khẻ, hay còn gọi là vùng …
Hãy đóng vai Mị Châu trong truyền thuyết “Truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy” kể lại chuyện về cuộc đời mình Mở bài Giới thiệu vai kể Mị Châu và nêu tình huống truyện + Giới thiệu về bản thân + Giới thiệu về câu chuyện cuộc đời mình. Thân bài Kể lại diễn biến câu chuyện theo các sự việc tiêu biểu sau – Kết hôn với Trọng Thủy + Lí do kết hôn. + Cảm xúc bản thân khi kết hôn với Trọng Thủy vui/ buồn/lo lắng… – Những ngày chung sống với Trọng Thủy + Vui vẻ, quấn quýt, hạnh phúc,…biểu cảm + Cho Trọng Thủy xem trộm nỏ thần • Lí do nghe lời dụ dỗ ngon ngọt, tin yêu chồng… • Hành động đưa Trọng Thủy xem trộm nỏ thần • Suy nghĩ của bản thân khi cho chồng xem nỏ thần tin tưởng chồng, yêu chồng, nghĩ hai nước đã làm hoà … + Chia tay Trọng Thủy Lời từ biệt của chồng; hẹn với chồng sẽ rắc lông ngỗng làm dấu; Tâm trạng lưu luyến, bịn rịn. – Khi có giặc xâm lăng, không một chút nghi ngờ Trọng Thuỷ, ngồi sau lưng cha, rắc lông ngỗng làm dấu. – Rùa vàng kết tội là giặc, cầu xin được minh oan Nếu có lòng phản nghịch, mưu hại cha thì chết sẽ biến thành cát bụi. Nếu một lòng trung hiếu mà bị người lừa dối thì chết đi sẽ biến thành châu ngọc để rửa sạch mối nhục thù. – Bàng hoàng tỉnh ngộ và suy nghĩ của Mị Châu về bài học từ cuộc đời mình Cần tỉnh táo, không được mất cảnh giác, phải đặt nghĩa nước lên trên tình nhà, không vì tình cảm riêng tư mà làm nguy hại đến vận nước. – Rồi đón nhận cái chết. Kết bài Kết thúc câu chuyện – Mị Châu khái quát lại câu chuyện về cuộc đời mình. – Ý nghĩa câu chuyện Mị Châu kể.
Văn mẫu lớp 10Kể lại truyện “An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thuỷ” theo lời kể của nhân vật Trọng Thuỷ là tài liệu văn mẫu lớp 10 hay, giúp các em học sinh biết cách kể sáng tạo truyện Mị Châu - Trọng Thủy bằng lời tự thuật của An Dương Vương. Mời các em cùng tham khảo các bài văn mẫu nhập vai An Dương Vương kể lại câu chuyện dưới lại truyện “An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thuỷ” theo lời Trọng ThuỷBài làmTôi là Trọng Thuỷ, con trai vua Triệu Đà ở phương Bắc. Sau khi An Dương Vương, vua nước Âu Lạc xây xong Loa Thành được một thời gian thì cha tôi kéo quân sang đánh chiếm. Vì An Dương Vương có nỏ thần Kim Quy, bắn một phát chết hàng vạn người nên quân lính của cha tôi bại trận, bỏ chạy về Trâu Sơn, không dám đánh nhau nữa. Biết không thể thắng, cha tôi bèn cầu hoà, chờ dịp bao lâu, cha tôi xin An Dương Vương gả con gái yêu là Mị Châu cho con trai mình. Tưởng cha tôi thực tâm hoà hiếu, An Dương Vương vui lòng nhận lời và còn cho tôi ở rể trong Loa Thành. Trước khi sang Âu Lạc, cha tôi đã dặn dò rất kỹ và trao cho tôi nhiệm vụ phải do thám bằng được bí mật của nỏ đầu, để thuận lợi cho công việc, tôi phải vờ tỏ vẻ yêu mến Mị Châu, nhưng dần dần, trước nhan sắc tuyệt trần và tính tình hiền dịu của nàng, tôi đã say mê từ khi nào chẳng biết. Chúng tôi sống hoà hợp, hạnh phúc bên nhau. Tuy vậy, tôi vẫn không quên việc trọng đại mà cha tôi giao một đêm trăng đẹp, tôi dâng rượu quý, cố chuốc cho An Dương Vương uống thật say. Khi mọi người đã ngủ, tôi tỉ tê hỏi Mị Châu về chỗ cất giấu nỏ thần và ngỏ ý muốn được xem tận mắt. Nàng vui vẻ dẫn tôi đi và còn chỉ cho tôi biết nỏ thần thiêng là cái lẫy bằng vuốt Rùa vàng. Tôi ngầm làm một cái lẫy giả giống hệt, thay thế vào được lẫy thần, tôi viện cớ về thăm cha ít lâu. Lúc chia tay, tôi nói với Mị Châu "Tình vợ chồng không thể lãng quên, nghĩa mẹ cha không thể dứt bỏ. Nay ta trở về thăm cha, nếu như đến lúc hai nước thất hoà, Nam Bắc cách biệt, ta muốn tìm nàng, lấy gì làm dấu?". Mị Châu rơi lệ, ngậm ngùi đáp "Thiếp phận nữ nhi, nếu gặp cảnh li biệt thì đau đớn khôn xiết. Thiếp có chiếc áo gấm lông ngỗng, thường mặc trên mình, đi đến đâu sẽ rứt lông mà rắc ở ngã ba đường để làm dấu, như vậy sẽ có thể cứu được nhau."Tôi về nước dâng lẫy thần cho cha. Cha tôi mừng lắm, lập tức cất binh sang đánh chiếm Âu Lạc. Đoàn quân đông mấy chục vạn người ầm ầm tiến sát Loa Thành mà không thấy An Dương Vương chống trả. Lúc cha tôi dẫn đầu đạo quân nhằm cửa thành xông tới thì An Dương Vương mới sai mang nỏ thần ra bắn. Thấy nỏ không còn hiệu nghiệm, ông bèn đặt Mị Chây lên lưng ngựa rồi bỏ chạy về phương cùng một số binh lính cứ theo dấu lông ngỗng mà đuổi. Tới bờ biển thì không thấy bóng dáng An Dương Vương đâu cả, chỉ có xác Mị Châu nằm bên vũng máu, đầu lìa khỏi cổ. Đau đớn khôn cùng, tôi mang xác nàng về an táng ở Loa Thành. Ngày ngày, tôi phủ phục bên mộ nàng mà than khóc, thương tiếc khôn nguôi. Tôi tự trách và giận mình ghê gớm. Vì tôi lừa dối nàng mà nàng vô tình mắc tội tiếp tay kẻ thù, dẫn đến thảm hoạ nhà tan, nước mất. Tội lỗi của tôi là không thể tha thứ. Tôi chỉ có thể lấy cái chết để đền tội mà thôi. Bất chợt tôi nghĩ đến cái giếng trong Loa Thành, nơi tôi và nàng cách đây chưa lâu thường cùng nhau soi tài liệu liên quanSoạn bài lớp 10 Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng ThủySoạn văn 10 bài Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng ThủyVăn mẫu lớp 10 Phân tích Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng ThuỷHóa thân thành An Dương Vương kể lại Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng ThuỷTruyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thuỷ là một truyền thuyết quen thuộc mà hầu hết mọi người đều quen biết. Bài viết trên đây sẽ giúp các bạn tiếp cận câu chuyện trên từ một khía cạnh khác, theo lời của nhân vật Trọng đây, đã giới thiệu tới các bạn tài liệu văn mẫu lớp 10 Kể lại truyện “An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thuỷ” theo lời kể của nhân vật Trọng Thuỷ. Mời các bạn tham khảo thêm Soạn bài lớp 10, Soạn văn lớp 10 để học tốt môn Ngữ văn 10 đạt kết quả cao.
nhập vai mị châu kể lại chuyện an dương vương