nhật ký đặng thùy trâm review

Review Sách Nhật Ký Đặng Thùy Trâm Mỹ Linh 13/07/2018 Đặng Thùy Trâm cô gái trẻ, một nữ Bác Sĩ mang trong mình một trái tim đầy trăn trở nhưng không hề yếu đuối. Tất cả những ngôn từ trong cuốn sách điều rất mộc mạc và chân thành. Xin phép cho tôi gọi Đặng Thùy Trâm với cách gọi là Chị. Đây chắc chắn là quyển sách mà bạn nên đọc. Nhật ký (tiếng Anh là journal) đơn giản là những dòng chữ mình viết lại mỗi ngày, kể về bất cứ điều gì mình muốn, viết lại bất cứ cái gì trong đầu mình mà mình muốn viết ra. Không nhất thiết phải hay ho như nhật ký Đặng Thùy Trâm đâu. Bí Đỏ Shop Cần Thơ. Một trong những shop quần áo khá nổi tiếng ở Cần Thơ. 094 494 98 94. 120 Nguyễn Việt Hồng. Làm đẹp. +1. Kỹ sư điện tử y sinh. Nguyễn Ngọc Trâm. Trình độ: Kỹ sư | Cấp bậc: Nhân viên. Kinh nghiệm: Chưa cập nhật. Lương: Thương lượng. Hà Nội, Hồ Chí Minh, Hải Phòng, Đà Nẵng, Hải Dương, Bà Rịa - Vũng Tàu, Thừa Thiên Huế. Nhật kí Đặng Thùy Trâm là những ghi chép hàng ngày của một người nữ bác sĩ về cuộc sống của chị nơi chiến tuyến. Cuốn nhật kí là thế giới riêng của người trí thức nhạy cảm mà không yếu đuối, tha thiết với cuộc sống mà không hề sợ hãi trước những gian nan mimpi kedatangan tamu laki laki 2 orang. Hai cuốn hồi ký về chiến tranh một thời làm mưa làm gió trên các diễn đàn, mạng xã hội và các phương tiện truyền thông. Còn nhớ hồi đó đi đâu làm gì xem gì cũng nghe nhắc tới 2 cuốn hồi ký này. Mãi mãi tuổi 20 xuất bản trước, sau đó đến Nhật ký Đặng Thùy Trâm. Tôi mua cả 2 cuốn này, thực ra hồi đó mua chỉ vì tò mò chứ không vì lý do gì khác. Nhưng sau khi đọc hết thì thấy công nhận là rất đáng đọc, đặc biệt là Nhật ký Đặng Thùy Trâm. Thường thì nhật ký viết ra chỉ để dành cho bản thân người đó đọc, chắc hẳn khi viết không có một người viết nhật ký nào nghĩ là viết để công khai cho mọi người. Vậy nên khi biết 2 cuốn nhật ký Mãi mãi tuổi 20 của liệt sỹ Nguyễn Văn Thạc và Nhật ký Đặng Thùy Trâm của liệt sỹ Đặng Thùy Trâm được phát hành, tôi đã rất băn khoăn… Hai tác giả của 2 cuốn nhật ký đều đã hy sinh, đã trở thành liệt sỹ, không biết khi viết cuốn nhật ký, họ có hài lòng khi nghĩ rằng sau khi mình hy sinh thì cuốn nhật ký sẽ được phát hành thành sách cho tất cả mọi người đọc hay không nhỉ? Nhưng sau khi đọc xong 2 cuốn nhật ký thì tôi đã được giải đáp băn khoăn này và cho rằng nếu 2 cuốn nhật ký này không được in thành sách thì thật là phí và đáng tiếc cho người đọc. Thậm chí nguồn gốc và cơ duyên để cuốn nhật ký Đặng Thùy Trâm đến được tận tay người nhà cô ấy và đến với bạn đọc cũng có thể viết thành cuốn sách khác hay dựng thành một bộ phim hay và cảm động không kém. Là một người được sinh ra và lớn lên khi đất nước đã hòa bình và chỉ được nghe về chiến tranh qua lời kể của những người lớn nên tôi cũng rất tò mò về điều này. Trước khi đọc Nhật ký Đặng Thùy Trâm và Mãi mãi tuổi 20, tôi cũng đã xem một số bộ phim, đọc một số cuốn sách, truyện nói về 2 cuộc chiến tranh lớn của Việt Nam, hoành tráng có, bi thương có mà lãng mạn cũng có. Thế nhưng khác với những bộ phim hay cuốn sách về chiến tranh mà tôi đã được xem, 2 cuốn nhật ký được viết bởi góc nhìn của một cá nhân trực tiếp tham gia từ bên trong cuộc chiến, đặc biệt là cuốn Nhật ký Đặng Thùy Trâm. Chính vì là góc nhìn của một cá nhân nên đối với riêng tôi thì nó thực sự gần gũi và chân thực hơn những bộ phim hay cuốn sách trước đó mà tôi đã từng xem. Nếu như trước đây xem phim về chiến tranh Việt Nam tôi luôn cảm thấy xót xa và bi thương thì Nhật ký Đặng Thùy Trâm đã mang lại một cảm nhận khác về chiến tranh, ở đó không chỉ có đạn bom và khỏi lửa, không chỉ có chiến đấu và chết chóc mà có cả những phút bình yên khi nghĩ về gia đình xen giữa những giờ phút căng thẳng, có sự lãng mạn khi nhớ về người yêu sau những lúc rèn luyện nhưng xuyên suốt là những day dứt và ám ảnh về cuộc chiến, về những bệnh nhân, những đồng đội mà vị bác sỹ đó đã không thể cứu được hoặc cứu được tính mạng nhưng có thể mang thương tật suốt đời vì bom đạn chiến tranh. Cả 2 tác giả đều không phải nhà văn nhưng viết rất truyền cảm và rất thật, giúp cho tôi sống cùng với nhân vật trong cuốn nhật ký và có một cái nhìn khác hơn những suy nghĩ trước đây về chiến tranh. Nếu để so sánh thì quả thực Nhật ký Đặng Thùy Trâm hay và sâu sắc hơn, không phải do tác giả Mãi mãi tuổi 20 viết không hay, mà là do liệt sỹ Nguyễn Văn Thạc vào quân ngũ và hy sinh quá nhanh khi còn quá trẻ nên không có điều kiện trải nghiệm và viết như bác sỹ Đặng Thùy Trâm. Nếu bạn chỉ muốn đọc 1 cuốn và còn băn khoăn thì hãy chọn Nhật ký Đặng Thùy Trâm Bạn có thể đặt sách online có giảm giá ở những trang đặt sách uy tín sau NHẬT KÝ ĐẶNG THÙY TRÂM Tác giả Liệt sỹ Đặng Thùy Trâm NXB Hội Nhà Văn Giảm đến 30% Giá bìa đ Nếu hết hàng bạn vui lòng chọn link khác nhé. Chọn mã miễn phí vận chuyển, giảm giá để nhận được sách chất lượng và giá rẻ nhất. Bạn đã đọc cuốn hồi ký này chưa? Nếu có thời gian, hãy để lại 1 bình luận dưới đây nhé. Bạn cũng có thể tham khảo và cùng bình luận những cuốn sách hay khác của chúng tôi tại ĐÂY Nếu quan tâm đến các bài viết của chúng tôi, bạn cũng có thể ấn nút “Theo dõi” để cập nhật các thông báo về bài viết mới nhất của chúng tôi qua email. Có những tuổi trẻ gắn liền với hoài bão, với cống hiến, với khát khao. Cũng có những tuổi trẻ leo lắt như ngọn nến chưa kịp sáng đã vội tắt. Nếu bạn là một người trẻ đang loay hoay hay vô định trong những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời, hãy đọc Nhật ký Đặng Thùy Trâm. Đọc để hiểu về cuộc đời ngắn ngủi của một cô gái đã sống và chết rồi để lại một bức tượng đài cho thế hệ về sau. Dù có hàng chục, hay hàng trăm năm nữa, người ta vẫn nhắc về bác sĩ Đặng Thùy Trâm nơi tuyến đầu chống giặc như biểu tượng của tuổi trẻ anh dũng, kiên cường. Về cuốn Nhật ký Đặng Thùy TrâmNhật ký Đặng Thùy Trâm – cuốn nhật ký của một bông hồng thépĐời sống nội tâm của cô bác sĩ trong Nhật ký Đặng Thùy TrâmNhững con chữ lay động trái tim người đọcLời kếtCảm Nhận Của Độc Giả Nhật ký Đặng Thùy Trâm là cuốn sách tổng hợp lại ghi chép trong những cuốn nhật ký viết tay của nữ bác sĩ Đặng Thùy Trâm. Sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, khi nghe tiếng gọi của Tổ Quốc, Thùy Trâm đã đăng ký vào Đức Phổ, Quảng Ngãi làm bác sĩ cứu thương. Giữa mưa bom bão đạn và những trận càn quét của địch, Thùy Trâm vẫn hàng ngày viết nhật ký để lưu lại những kí ức chiến tranh và cũng là những lời tự thoại với chính bản thân mình. Chị bộc bạch hết suy nghĩ, nhớ thương, mong chờ của mình ra những trang giấy trắng. Review sách Nhật ký Đặng Thùy Trâm Sách hay nên đọc Review sách Không diệt không sinh đừng sợ hãi – Ôm lấy trái tim đang run rẩy và an ủi tâm hồn đang sợ hãi Cuối cùng, Đặng Thùy Trâm cũng như bao chàng trai, cô gái Việt Nam trong thời chiến, đã anh dũng hy sinh vì độc lập tự do. Cuốn nhật ký được nhặt bên thi hài của Thùy Trâm đã suýt bị người lính Mỹ ném vào lửa, nhưng một người phiên dịch đã khuyên anh ta nên giữ lại vì “trong đó có lửa”. Trải qua bao nhiêu năm lưu lạc, cuốn Nhật ký Đặng Thùy Trâm đã tìm về đất mẹ và trở thành những dòng văn lay động trái tim của hàng triệu con người. Công ty phát hành Nhã Nam Ngày xuất bản 2018-08-01 171854 Kích thước x 20 cm Loại bìa Bìa mềm Số trang 290 Nhật ký Đặng Thùy Trâm – cuốn nhật ký của một bông hồng thép Cuốn nhật ký đã phơi bày thực tế tàn khốc của cuộc chiến tranh chống Mỹ. Cuốn sách giống như một thước phim đen trắng nhưng vô cùng sống động kể lại những trận đánh ác liệt của quân và dân ta. Có những trang sách khiến người đọc phải rùng mình căm thù tội ác của giặc. Nếu đã đọc sách, bạn sẽ không thể quên được hình ảnh những người lính bị bom dội cụt tay, mất cả đôi chân hay bỏng toàn cơ thể. Trên con đường giải phóng đất nước, Thùy Trâm đã tiếp xúc với anh em bộ đội và cả người thân của họ nữa. Có những người mẹ Việt Nam anh hùng tiễn con đi không có ngày trở lại, có những người vợ đã mất chồng và 3, 4 đứa con. Những hy sinh trong chiến tranh hẳn người Việt Nam nào cũng đã từng được nghe qua các phương tiện đại chúng. Nhưng chỉ khi đọc Nhật ký Đặng Thùy Trâm, nghe những lời tâm sự của người con gái ngày đêm đối mặt với bom đạn, ta mới thấu được những khắc nghiệt đến kinh người của cuộc chiến tranh độc ác. Đời sống nội tâm của cô bác sĩ trong Nhật ký Đặng Thùy Trâm Cuộc chiến càng khốc liệt thì nội tâm người lính càng biến động phong phú. Cách xa gia đình hàng ngàn cây số, suốt mấy năm trời chẳng được đón giao thừa cùng mẹ cha. Là những lúc lòng hoang hoải khi chỉ sau một đêm thức giấc, các đồng chí đã vĩnh viễn ra đi, cả công sự đã bị giặc giã đến tiêu điều. Review sách Nhật ký Đặng Thùy Trâm “..nhưng sao lúc này đây mình cảm thấy thèm khát đến vô cùng bàn tay chăm sóc của một người mẹ mà thực ra là một bàn tay của người thân hay tệ hơn chỉ là một người quen cũng được. Hãy đến với mình, nắm chặt bàn tay mình trong lúc cô đơn, truyền cho mình tình thương, sức mạnh để vượt qua những chặn đường gian khổ trước mắt” Thùy Trâm vẫn thường tự nhận mình là cô gái tiểu tư sản với những tình cảm rất đỗi đời thường. Cuốn nhật ký đã làm sống lại những tâm tư của một cô gái đang trong độ tuổi đẹp nhất. Sách hay nên đọc Review sách Không bao giờ là thất bại Tất cả là thử thách – Khao khát mạnh mẽ để vươn lên Càng tâm huyết với nghề bao nhiêu thì tình cảm Thùy Trâm dành cho bệnh nhân lại càng lớn bấy nhiêu. Giữa nơi núi rừng heo hút, Thùy Trâm vẫn dành tình cảm sâu sắc cho người em nuôi, đó chẳng phải tình cảm nam nữ thông thường mà còn là tình người, tình cách mạnh trao cho nhau trong những ngày gian khổ nhất. Thùy luôn yêu Tổ Quốc, yêu Đức Phổ và nhớ về Hà Nội thân yêu. Đi đến nơi nào, Thùy cũng dành cho người dân những tình yêu nồng đượm, thứ tình cảm giản dị mà quả là xa xỉ trong cuộc sống hiện đại ngày nay. Những con chữ lay động trái tim người đọc Càng đọc đến cuối cuốn sách, tôi càng cảm thấy nặng lòng vì cuộc chiến đang vào hồi gay cấn và điều ấy có nghĩa cuộc đời Thùy Trâm sắp kết thúc. Cuốn nhật ký khép lại vào ngày những dòng chữ cuối cùng… Chưa một lần run sợ, chưa một lần trốn chạy, Thùy Trâm cũng như bao thanh niên Việt Nam thời ấy, họ hy sinh khi chẳng ai biết mặt đặt tên. Review sách Nhật ký Đặng Thùy Trâm Có một câu nói của bác sĩ Đặng Thùy Trâm mà đến nay vẫn đang truyền cảm hứng cho biết bao người “Đời người phải trải qua giông tố, nhưng không được cúi đầu trước giông tố”. Mỗi khi đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống này, hãy nhớ tới cuốn Nhật ký Đặng Thùy Trâm để tiếp thêm cho mình động lực đứng dậy. Lời kết Thật khó để có thể kể lại cuốn nhật ký của một người khác. Hãy đọc Nhật ký Đặng Thùy Trâm để đưa mình sống lại quá khứ đau thương mà anh hùng, cứng rắn nhưng cũng không kém phần lãng mạn của người bác sĩ trẻ. Thùy Trâm ra đi khi mới 27 tuổi – cái tuổi đáng lẽ được tận hưởng trọn vẹn nhất những ngọt ngào của tình yêu và hạnh phúc. Thùy Trâm đã ra đi, nhưng ngọn lửa trong tim cô thì còn sống mãi. Cuốn Nhật ký Đặng Thùy Trâm đã có một cuộc hành trình kì diệu, vượt qua không gian và thời gian để đến với người đọc chúng ta ngày hôm nay. Xin mượn những câu thơ của Nguyễn Khoa Điềm để thay cho lời kết Nhưng em biết không Có biết bao người con gái, con trai Trong bốn nghìn lớp người giống ta lứa tuổi Họ đã sống và chết Giản dị và bình tâm Không ai nhớ mặt, đặt tên Nhưng họ đã làm ra Đất Nước. Cảm Nhận Của Độc Giả Nhật Ký Đặng Thuỳ Trâm có một sức hút rất kỳ lạ. Quyển này đã khá rầm rộ từ khi mới được xuất bản, mình nghĩ phần nhiều là do quảng cáo. Mãi Mãi Tuổi Hai Mươi Nguyễn Văn Thạc cũng ra mắt cùng thời điểm, cùng chủ đề, cùng thể loại nhật ký, nên thời đó hai quyển này như đôi bạn cùng tiến nổi như cồn. À, đang nói là Nhật Ký Đặng Thuỳ Trâm có một sức hút rất kỳ lạ, vì sự tương phản giữa con người liệt sỹ Đặng Thuỳ Trâm và hoàn cảnh lịch sử thời đó là quá lớn. Giữa chiến tranh đầy tang thương, mất mát, tâm hồn của Đặng Thuỳ Trâm vẫn trong sáng và đầy chất thơ, với những niềm tin mãnh liệt vào tình yêu thương và hoà bình. Mặc dù ngôn từ đã được nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn biên tập là của một người con gái rất mong manh, lãng mạn, nhưng những sự kiện, suy nghĩ được kể trong quyển nhật ký lại thể hiện một sự dũng cảm đáng ngưỡng mộ. Đặng Thuỳ Trâm là một bác sỹ Việt Cộng trong cuộc chiến chống Mỹ, bà mất khi chỉ mới 27 tuổi vì bị bắn trên chiến trường. Khi đọc đến những trang cuối cùng của nhật ký bà viết cho đến những ngày cuối cùng trước khi bị bắn chết, mình có một cảm giác đau buồn rất lạ. Con người đầy tình yêu và niềm tin này, chỉ trong vài trang nữa, sẽ ra đi mãi mãi vì một cuộc chiến không phải do bà gây nên. Càng về cuối quyển sách, sức nặng của chiến tranh và cái chết lại càng đè nặng tinh thần mình. Người con gái tràn đầy sức sống này sắp chết. Cảm giác đó rất mãnh liệt, hơn nhiều khi mình đọc Một Lít Nước Mắt Kito Aya, chắc là vì cái chết của Đặng Thuỳ Trâm đến với bà bất ngờ hơn. Nhật Ký Đặng Thuỳ Trâm do đã qua biên tập, chỉnh sửa, nên mình cũng hơi xét nét. Bao nhiêu phần trăm là giữ nguyên của quyển nhật ký gốc? Bao nhiêu phần trăm là được thêm, bớt, sửa? Câu chuyện về người lính Mỹ được khuyên giữ nó lại chứ không đốt đi có thật hay không? Hay chỉ là để tô vẽ thêm cho quá trình xuất bản sách? Thực sự những gì Đặng Thuỳ Trâm viết trong quyển này quá đẹp, quá trong trẻo, quá kiên cường đến mức khó tin. Nhưng dù sao mình cũng sẽ không thể biết được sự thật, nên cứ tin vào trường hợp tốt đẹp nhất vậy. Nhật Ký Đặng Thuỳ Trâm không chỉ khiến mình hâm mộ bà, mà còn hâm mộ cả một thế hệ những người lính trẻ thời đó của Việt Nam. Một cái kết đẹp cho câu chuyện xoay quanh Nhật Ký Đặng Thuỳ Trâm là Fred Whitehurst, người lính Mỹ đã có mặt ở nơi Đặng Thuỳ Trâm hy sinh, đã giữ lại quyển nhật ký này. Sau 35 năm tìm kiếm, ông đã tìm được gia đình bà và trả nó về cho những người thân thương nhất của bà. Trước giờ mình không đọc nhiều sách về thời kỳ chiến tranh Việt Nam, chủ yếu toàn là thông tin trên mạng, nên Nhật Ký Đặng Thuỳ Trâm đã cho mình một góc nhìn mới và chân thành, đẹp đẽ, nhiều cảm xúc hơn về những con người Việt Nam đã tham gia chiến đấu. Một quyển sách rất đáng đọc cho những người trong khoảng 20-30 tuổi, và truyền cảm hứng hơn nhiều những quyển self-help của các tác giả Việt trẻ khác bây giờ. Mình có cảm giác là nếu Đặng Thuỳ Trâm, trong hoàn cảnh như vậy, còn có thể có những niềm tin mãnh liệt đến thế, thì chẳng có lý do gì mình không thể vượt qua những vấn đề hiện tại của bản thân. Mình từ nhỏ đã được tiếp xúc với sách, nhất là sách có nội dung liên quan đến chiến tranh – lịch sử. “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” là cuốn sách mình đã đọc khi còn bé lắm, nên mình đã quên hầu hết nội dung của cuốn sách, chỉ nhớ là mình thấy hay thôi. Sau này, giữa các thể loại sách trinh thám, romance,…thì “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” hoàn toàn bị lu mờ, cho đến những ngày gần đây mình nổi hứng đọc lại. Đọc những phần đầu tiên của cuốn nhật ký, mình chỉ biết ngạc nhiên và cảm phục. Ngạc nhiên vì những suy nghĩ, tâm tình sâu sắc đến lạ, nói là thánh thiện như trong truyện cổ tích cũng không ngoa. Cảm phục là bởi trong từng dòng của trang nhật ký, dường như luôn toát ra một thứ cảm xúc chân thành mãnh liệt. Rõ ràng, khi lớn lên, cảm xúc và tâm tưởng đều đã trưởng thành hơn, việc cảm nhận một tác phẩm lại mang đến một luồng gió mới khác hẳn. Đọc cuốn sách, mình như nhìn thấy hình ảnh Đặng Thùy Trâm sống động qua từng trang giấy. Mình thấy cô gái Thùy Trâm giàu lòng yêu thương bệnh nhân, anh em, bạn bè – San, Thuận, Nghĩa, Liên, qua những trăn trở về cuộc sống, về tình yêu một cách rất đời thường, rất con gái của chị. Mình thấy bác sĩ Thùy tận tâm, dũng cảm, luôn quan tâm và chăm lo đến bệnh nhân của mình”Những người như anh mà tôi không cứu chữa được thì đó là điều đau xót khó mà phai đi trong cuộc đời phục vụ của một người thầy thuốc”. Mình thấy hình ảnh một nữ chiến sĩ kiên trung, luôn ngập tràn tình yêu quê hương, tổ quốc và niềm căm hận đau đáu với giặc Mĩ, với “lũ quỷ khát máu”; một cán bộ cộng sản luôn trau dồi đạo đức và tác phong qua những buổi chỉnh huấn Đảng. Càng đọc, mình càng cảm nhận được tâm hồn một cô gái trí thức Hà Nội đa sầu cảm nhưng cũng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Dường như chị không lúc nào nghĩ cho chị, tình thương của chị luôn hướng về những người xung quanh. Thông qua nhật ký Đặng Thùy Trâm, mình thấy được bộ mặt tình hình Việt Nam thời bấy giờ. Mình thấy tinh thần máu lửa của lớp thanh niên, các em nhỏ đã anh hùng từ trứng nước trong kháng chiến chống Mỹ. Mình thấy sự đấu tranh tinh thần của Đặng Thùy Trâm trước những dị nghị về giai cấp tiểu tư sản của một phần nhỏ bộ phận Đảng viên,… Từng người, từng người một hy sinh, nhưng sự hy sinh đó lại càng thổi bùng lên sự căm thù quân giặc và sự quyết tâm kháng chiến” Bọn Mĩ như những con quỷ hút máu đang cắn trộm chúng ta, bao giờ đuổi được hết bọn chúng khỏi đất nước Việt Nam thì lúc đó máu mới ngừng chảy. Mỹ quét, Mỹ càn, khó khăn gian khổ là thế nhưng không một ai nhụt chí. Giữa bom đạn chiến tranh ác liệt vẫn sáng lên tình cảm thân thương của tình đồng chí, tình người. Trong hoàn cảnh không biết được đây là lần cuối gặp nhau hay không, người ta thường dành cho nhau sự ân cần hơn bao giờ hết. Cuộc hội thoại giữa Thùy với Tẩn chỉ là một trong rất nhiều những quan tâm, tình người với người thời chiến “Rủi ro mình hy sinh thì sao chị?” “Thì thôi chớ sao!” “Không, em không chịu đâu, em thì đã đành, còn chị rồi ba má sẽ nghĩ sao…” Cuốn nhật ký cũng giúp mình cảm nhận thêm nỗi đau chiến tranh và càng trân trọng thêm cuộc sống hoà bình mà mình đang tận hưởng. Mình thương xót cho nỗi đau mất người thân do tội ác quân giặc; nỗi đau của những chiến sĩ thương tật, tàn phế; nỗi đau của gia đình, của những người ở lại. Biết bao nhiêu tuổi trẻ đã ngã xuống vì một ước mơ hoà bình, độc lập? Biết bao nhiêu máu đã chảy, nước mắt đã rơi để có được ngày hôm nay. Đọc cuốn sách, mình hiểu thêm được giá trị lớn lao của hoà bình, trong mình trào lên sự biết ơn vô hạn công sức của các chiến sĩ cũng như lòng thất vọng đối với một số phần tử đã lãng quên hoặc cố tình quên đi nỗi đau của dân tộc, vô ơn đối với máu xương của người đã khuất, dù chiến tranh mới chỉ rời xa gần nửa đời người mà thôi. Câu chữ trong “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” tuy êm đềm, nhẹ nhàng nhưng thẩm thấu một nỗi niềm và ý chí vô hạn, đong đầy đến mức thượng sĩ Nguyễn Trung Hiếu đã ngăn cản người lính Mỹ Fred Whitehurst”Fred, đừng đốt cuốn sổ này, bản thân bên trong nó đã có lửa rồi”. Để rồi 35 năm sau chiến tranh, Fred vẫn giữ gìn cuốn nhật ký và trả lại cho gia đình nữ liệt sĩ sau công cuộc tìm kiếm tưởng chừng không kết quả. Mình đã khóc khi đọc đến cuối sách, Fred kể lại cho mẹ Đặng Thùy Trâm nghe về sự hy sinh của chị “Con gái bà đã một mình chiến đấu với 120 lính Mỹ để bảo vệ các bạn mình. Ở bất cứ đất nước nào trên thế giới điều đó đều được gọi là ANH HÙNG và những người anh hùng đều được tất cả mọi người tôn kính dù người đó là đàn ông hay đàn bà. Thế giới phải được biết về sự dũng cảm của con gái bà và mãi mãi học hỏi được điều gì đó từ tình yêu và những suy nghĩ của chị”. Mình sẽ không đưa ra một thang điểm nào, đối với mình, trước một cuốn sách như “Nhật ký Đặng Thùy Trâm”, mọi thang điểm đều trở nên vô giá trị. Hôm nay là 30/4 – ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, mình xin phép được cúi đầu cảm ơn tất cả các chiến sĩ đã đấu tranh cho độc lập tự do của Tổ quốc, các liệt sĩ không tên và cả các anh hùng chưa được tìm thấy mọi người yên tâm an nghỉ nhé, đất nước đã được thống nhất và còn đang phát triển đi lên rồi mọi người ạ

nhật ký đặng thùy trâm review